Quyết định từ bỏ 2 chữ “ ổn định” để đi con đường riêng, thử thách chính mình là điều không hề dễ dàng, đặc biệt là một người từ nhỏ chỉ biết học như tôi.
Tôi được sinh ra trong một gia đình có truyền thống về buôn bán và chăn nuôi nên ba má tôi hiểu rõ sự chông chênh, sóng gió, kể cả những thăng trầm của việc kinh doanh. Vì điều đó, ba má luôn muốn tôi sau này làm việc ở một cơ quan nhà nước để không chịu nhiều áp lực.
Quan điểm của gia đình tôi luôn đặt việc học làm đầu, có kiến thức mới làm nên sự nghiệp. Toàn bộ thời gian của tôi đều dành cho sách vở, hầu như không tham gia chương trình ngoại khóa. 12 năm đèn sách trôi qua, mọi nỗ lực được đền đáp, tôi đậu đại học.
Bước chân vào Sài Gòn nhập học, với suy nghĩ được định hình từ trước, sau khi tốt nghiệp tôi sẽ về quê làm và sống gần gia đình.
Một cuộc sống êm đềm được vẽ ra như vậy và tôi từng nghĩ tương lai của mình diễn ra đúng như thế.
May mắn thay môi trường đại học giúp tôi tích cực tham gia các hoạt động ngoại khóa, chương trình tình nguyện để phát triển các kỹ năng mềm. Tôi tự nhận thấy mình năng động và mạnh mẽ hơn những gì tôi nghĩ.
Sau 3 năm rưỡi, tôi hoàn thành báo cáo môn học cuối cùng và chờ nhận bằng tốt nghiệp.
Trong thời gian chờ ba má tôi xin việc vào cơ quan nhà nước, tôi nộp đơn vào các công ty tư nhân ở Sài Gòn. Tôi có một niềm tin mạnh mẽ rằng tôi sẽ được làm việc ở một công ty cơ khí và cuối cùng điều đó cũng thành hiện thực.
Tôi cảm nhận được niềm vui qua giọng nói và xem lẫn chút tự hào của má khi nghe tôi kể chuyện xin việc thành công.
Sau vài tháng đi làm, tôi quyết định ở lại Sài Gòn lập nghiệp. Nơi đây có nhiều điều mới mẻ, thử thách cần tôi khám phá và chinh phục. Tôi được sống đúng với tính cách của mình và từ bỏ hoàn toàn ý định xin vào cơ quan nhà nước.
Sau 4 năm đi làm, tôi quyết định nghỉ việc để kinh doanh. Thực sự lúc đó là khoảng thời gian đấu tranh tâm lý rất dữ dội, để thoát khỏi vùng “ an toàn” không phải điều dễ dàng. Từ bỏ một công việc giờ hành chính, mức lương khá tốt để làm những việc chưa biết trước tương lai như thế nào, đối với một người nữ như tôi thật sự khó.
Tài sản của tôi lúc này là tuổi trẻ, nhiệt huyết, đam mê và thời gian. Để biến ƯỚC MƠ thành HIỆN THỰC việc duy nhất là HÀNH ĐỘNG.
Tôi cần HÀNH ĐỘNG để vài năm nữa tôi có nhiều thời gian dành cho gia đình, cho con của mình. Nghĩ đến đó, ngọn lửa khao khát thực hiện ước mơ của tôi bùng cháy mãnh liệt.
Nếu làm sai, có thể làm lại, còn không làm thì tôi sẽ không có gì cả.
Các mục tiêu được tôi dán lên tường, bất cứ chỗ nào tôi có thể nhìn thấy được, từ giường ngủ, giá sách, kệ để bàn chải đánh răng. Tôi nhìn nó mỗi ngày và làm việc không mệt mỏi để chuẩn bị kế hoạch thoát khỏi vùng “ an toàn” của mình.
Sau 5 tháng chuẩn bị, tôi quyết định nghỉ việc để tập trung kinh doanh, thực hiện mục tiêu đã đặt ra. Ngày nộp đơn xin nghỉ ở công ty, tôi biết mình đang đặt những bước chân đầu tiên trên hành trình khám phá chính bản thân.
Tinh thần tràn đầy năng lượng giúp tôi vượt qua những thử thách trên con đường mới, kiên trì hành động và chào đón đứa con tinh thần tinh dầu tràm Dagiafa ra đời.
——
Đặng Thị Như Hà – 30/10/2018