Không hiểu sao tôi có 1 tình yêu to bự dành cho biển. Mỗi khi trở về với biển, tôi như trở về tuổi thơ, được vờn những con sóng và được cười hả hê cùng đám bạn.

Tôi đến Phú Quốc vào ngày 10/8/2018, thời điểm này ở Phú Quốc là mùa mưa.
Điều đầu tiên tôi cảm nhận được ở Phú Quốc là sự phát triển, hiện đại và tiện nghi. Không giống như đảo Bình Ba hay Nam Du, Phú Quốc có tất cả mọi thứ từ bệnh viện, khu vui chơi, khách sạn, resort 5, 6 sao, sân bay kể cả sòng bạc casino.
Ngày đầu tiên, chúng tôi đi tham quan Hàm Ninh – làng chài lâu đời nhất ở Phú Quốc, được đi trên cây cầu bắc ra biển dài 1 km. Khu làng chài Hàm Ninh bây giờ chỉ còn những bè bán hải sản, quán ăn để phục vụ khách du lịch. Lần đầu tiên được thấy những chú cá ngựa sống, bơi tung tăng dưới nước mà tôi được học từ thời học cấp 2.

Rời làng chài Hàm Ninh, chúng tôi đến Suối Tranh.
Vào đến cổng, tôi thấy ngay một dòng nước đổ từ trên cao xuống, xung quanh là cây xanh mát với một dòng nước nhỏ chảy dọc theo đường đi. Đường đi đến suối khoảng 1.5 km, được lót đá, gập ghềnh, một bên là dòng nước chảy, một bên là núi.


Trải qua khoảng 30 phút vừa đi bộ, ngắm cảnh và chụp hình, tôi cũng đến được đỉnh thác Suối Tranh – một vẻ đẹp rất tự nhiên, hoang sơ. Không khí ở đỉnh suối tranh cực kỳ mát, tôi được nghe tiếng suối chảy, ngửi thấy mùi bùn đất ngày mưa, mùi thơm của lá cây và chạm vào những tảng đá mát lạnh bên đường đi.

Tiếp đến, tôi đến Dinh Cậu và Dinh Bà. Hôm đó Phú Quốc bị ảnh hưởng áp thấp nhiệt đới, sóng biển đập mạnh vào bờ, văng nước lên ghế ngồi. Đứng trước biển, tôi thấy mình nhỏ bé vô cùng.
Nghe anh hướng dẫn viên giới thiệu, tết ở Dinh Cậu vui lắm. Những ngư dân đến Dinh Cậu để cầu 1 mùa đánh bắt bội thu, thuận buồm xuôi gió. Dinh Cậu là được cấp hạng là di tích cấp tỉnh Kiên Giang.

Buổi tối tôi đi bộ từ khách sạn đến chợ đêm Phú Quốc tầm 15 phút, nằm dưới phía dưới cầu ( tôi không nhớ tên cây cầu này nữa. 🙁 ). Đặc sản ở đây cực kỳ tươi ngon. Chợ đêm bán nhiều loại đồ ăn từ bánh tráng nướng, kẹo chỉ, bánh mì xúc xích, sinh tố,…Đi dạo 1 vòng quanh chợ, tôi ăn thêm sinh tố dừa sáp và bánh tráng nướng. Tôi no lắm nhưng vẫn ăn thêm để thưởng thức các món nơi đây có khác gì ở nơi khác.
Ngày thứ 2, tôi đến thăm cơ sở sản xuất rượu sim Sim Sơn, đây là cơ sở sản xuất lâu đời và có tiếng nhất ở Phú Quốc. Lần đầu tiên thấy cây Sim, cây mỏ quạ, tôi và bạn tôi háo hức ra chụp hình, kết quả là bị mấy con kiến cắn nhớ đời.

Tôi còn được tham quan cơ sở sản xuất ngọc trai Ngọc Hiền, được nghe về quy trình để cho ra một hạt ngọc trai. Đúng là những gì quý báu đều phải được rèn dũa, kiên trì và trải qua một khoảng thời gian mới có được. Bị cuốn hút bởi sự sang trọng của Ngọc Trai, tôi cũng sắm cho mình 1 vòng tay.

Buổi chiều, tôi đến Bãi Sao để tắm biển. Tôi phải thốt lên WOA, quá đẹp, quá tuyệt vời, bãi cát trắng phau, mịn, dài thẳng tắp, nước biển trong xanh, sạch là một trong những biển đẹp nhất mà tôi từng đi. Tôi đi chân không trên dải cát trắng mịn, cảm nhận từng hạt cát xen qua cát ke chân, nhỏ li ti.

Sau khoảng 30 p đi thuyền, tôi đến vùng biển để ngắm san hô.
Mỗi bãi biển có một vẻ đẹp riêng, vùng biển tôi tắm vô cùng yên ả, không có một chút sóng. Tôi hí hửng mặc đồ tắm, áo phao, mang kính bơi và nhảy xuống nước như một đứa bé 5 tuổi lần đầu tiên thấy biển, háo hức, cười tươi và vịn theo dây để đi ra xa tàu. Mặc dù được học bơi từ thời đại học nhưng nhảy xuống nước tôi vẫn phải vịn ai đó và uống nước như thường. hihi. Tôi ngụp lặn vài chục lần mà vẫn chưa thấy rạn san hô, chỉ thấy các tảng đá lớn. Có thể hôm tôi đi biển động, nước xanh đục nên tôi không nhìn sâu được.

Tầm 30 phút lặn ngụp dưới biển để tìm san hô, tôi lên bờ và thưởng thức các món hải sản. Bơi nhiều, đói bụng nên ăn gì cũng thấy ngon. Căng cơ bụng lại chùng cơ mắt, cơn gió biển mát lạnh làm tôi lim dim.

Tôi di chuyển đến Bãi Tiên. Tôi phải “woa “lên lần nữa, nước quá đẹp, một màu xanh khác với những khu biển khác, không chút gợn sóng cạnh. Ở đó người ta xây dựng những biệt thự có giá gần đó là những biệt thự gần 140 tỷ sát vách núi, mặt hướng biển. Tôi níu giữ tất cả những khoảnh khắc này bằng hàng trăm video và bức ảnh về 1 cảnh duy nhất là núi, trời, biển. Tiếc là tôi đã thay đồ nên đành đứng trên bờ nhìn các bé tắm. Giờ thì tôi hiểu, tại sao Phú Quốc lại được nhiều đại gia săn đoán về BĐS.

Tiếp đến, tôi đến chùa Thiền Viện Trúc Lâm, ngôi chùa lớn và đẹp nhất ở Phú Quốc. Thêm lần nữa tôi bị bất ngờ. Một ngôi chùa tuyệt đep, mặt hướng biển, lưng tựa núi. Bước vào cổng chùa, tôi thấy ngay một bức tranh màu vàng được khắc nổi chính giữa 2 cầu thang đường lên chùa.

Nền được lát gạch màu đỏ, sạch sẽ và yên tĩnh. Đây là ngôi chùa đẹp nhất tôi từng đến.
Buổi tối cuối cùng ở Phú Quốc, tôi đi bộ ra dinh cậu, ngắm biển, ăn vặt và lưu giữ khoảnh khắc còn lại trước khi về lại SG.
Mỗi điểm đến là một trải nghiệm mới về văn hóa, lịch sử và thiên nhiên.
Phú Quốc trong tôi là một hòn đảo đẹp, sạch, hiện đại và có nhiều cái nhất.
Hẹn gặp lại Phú Quốc – vào một ngày gần nhất.

Đặng Thị Như Hà – 8/10/2018