Xem lại các bức hình chụp 1 năm trước trong chuyến đi Nam Du, tôi cười khúc khích. Những tấm hình “ bá đạo” cùng những câu chuyện của tuổi trẻ và tình bạn.
15 năm chơi chung, bây giờ chúng tôi mới có chuyến đi cùng nhau.
Để có chuyến đi này, cả 5 người chúng tôi phải dời lịch không biết bao nhiêu lần. Hẹn ngày rồi hủy. Và cuối cùng, ngày chốt của nhóm là 23/12 – 25/12/2017.
Mọi người thường đi du lịch vào dịp tết dương lịch, còn tôi đi dịp noel, cũng đặc biệt quá hen.

Tôi thích những nơi còn chút hoang sơ, chưa khai thác du lịch quá nhiều. Những hòn đảo là điểm đến được ưu tiên lựa chọn của tôi thời điểm này.
Sau hơn 9 tiếng ngồi ô tô, chúng tôi cũng đến cảng Rạch Giá lúc 4h30 phút sáng.
Đợt này đi chung với nhóm bạn, tôi được dịp nhờ vả, chăm sóc nhan sắc.
Tôi dùng lời “ đường mật” nhờ cô bạn thân tên Nhi tết tóc, chuẩn bị cho những bức hình tự sướng. Haha. Biết là sẽ phải nghe một vài câu đại loại như là “ m ngồi im đi, sướng quá hé, suốt ngày nhờ tết tóc, m tự làm đi.”.

Kệ, vì sắc đẹp nên tôi đành chấp nhận “nhịn”. Tôi biết Nhi nói vậy thôi chứ những công việc này được chuyển thành sứ mệnh và nhiệm vụ làm đẹp cho tôi từ lâu lâu lắm rồi. :). Lần nào đi chung với mọi người, tôi cũng được chăm sóc tận “ tóc”.
Tô chút son môi, tết tóc, chỉnh chu quần áo, chúng tôi xuống tàu đi qua đảo Nam Du.

Lần đầu tiên đi tàu cao tốc, tôi thấy mọi thứ tiện nghi và an toàn từ ghế ngồi, máy lạnh, ti vi, nước uống, nhân viên phục vụ.
Tàu chạy khoảng 30 phút, chúng tôi lên khoang trên chụp hình. Cảm giác say tàu được thay bằng những câu nói “ woa, đẹp quá, đã quá, mát quá….lạnh quá” bởi sự kết hợp của gió, nước, núi và trời.
Chúng tôi tạo dáng đủ thứ kiểu từ sang chảnh như quý bà đến lãng mạn như phim titanic và nhí nhố như mấy bạn teen.

Những giây phút này tôi như một đứa trẻ lên 3, cười đến mỏi cơ miệng.
Niềm vui làm tôi quên đi cái lạnh của gió biển, hòa mình vào thiên nhiên và trở thành một cô gái vô tư, .

Đến nơi, chúng tôi ăn sáng với món bún chả cá, đặc sản của đa số các vùng biển.

Sau khi nhận phòng và sắp xếp đồ đạc xong, tôi ra hành lang ngắm cảnh, nhắm mắt nghe những làn gió vờn qua mặt, một chút mặn của biển ở đầu môi. Nhìn xuống biển trong xanh, tôi thấy đàn cá đang bơi, những hòn đá nhấp nhô đẹp như ở hồ thủy sinh nhân tạo.

Một buổi chiều dành cho tắm biển và ngắm san hô, tôi được hòa mình vào dòng nước xanh trong, ngụp lặn để ngắm rạn san hô còn cử động và …ngậm chút nước biển để cảm nhận vị mặn.
Mỗi nơi tôi đến, mỗi việc tôi làm đều được lưu giữ lại bằng những bức ảnh. Để khi nhìn lại, tôi lại nhớ về một thời tuổi trẻ, một tình bạn và những câu chuyện vui đã có.

Một điều tôi thích ở Nam Du là mọi người rất tuân thủ luật giao thông. Từ người dân đến khách du lịch đều đội mũ bảo hiểm khi lái xe, dù đoạn đường đi rất ngắn.
Nam Du lúc này chưa có điện lưới quốc gia, buổi tối cả đảo dùng điện từ máy phát tư nhân.
Ở Nam Du không có quán cà phê hay quán ăn nên chúng tôi mua hải sản tươi sống từ cảng về nhờ cô đầu bếp chế biến và thưởng thức ban đêm.
Hải sản ở đây rất rẻ và tươi ngon, người dân nhiệt tình và chu đáo.
Sáng hôm sau, tôi lại được đám bạn chăm sóc tận tình, tết tóc, xịt keo đủ thứ trò để chụp hình thật lung linh. Bạn tôi khéo tay, mắt thẩm mỹ cao lắm nên đi đâu tôi cũng được “ quan tâm” tới nhan sắc.

Ngày thứ 2 bắt đầu với chiếc xe máy, chúng tôi đi dạo khắp đảo, đi qua những cung đường tuyệt đẹp, 1 bên là núi, 1 bên là biển cùng với bầu trời trong xanh.

Điểm cuối cùng của chuyến khám phá bằng xe máy là bãi cây Mến với dải cát trắng, mịn, dài, sạch và hàng dừa dọc biển là nơi lý tưởng để tôi và đám bạn lưu lại khoảnh khắc cuối cùng của Nam Du.

Đứng trên cao nhìn xuống bãi cây Mến như 1 vùng biển Hawai thu nhỏ.

Men theo đường đá tầm 50m ra biển, tôi thấy những chú cá bơi lội dưới chân, xa xa là những chiếc thuyền đánh cá, làn nước chảy qua các khe đá nhẹ nhàng và thanh bình.

Tạm biệt Nam Du với những con người thân thiện, cảnh đẹp, chúng tôi trở về SG. Tới SG lúc 0h30 p sáng 25/12/2017, đường phố yên tĩnh, chắc giờ này mọi người đang ở nhà thờ để làm lễ.

Kết thúc chuyến đi thú vị và mùa noel đáng nhớ với những người bạn thân, được hòa mình với thiên nhiên và những phút giây thư giãn.
Hẹn chuyến đi kế tiếp của cả nhóm.
———-
Đặng Thị Như Hà – 09/10/2018